Xếp hàng trước tui là một anh trai, trước anh ấy thì có bác gái áo hoa đang tính tiền.
Tui không tọc mạch gì đâu, thề, chỉ vì tâm trí dễ bị thu hút bởi những hoạ tiết hoa hoét nên mới để ý tới bác ấy thôi.
Bạn thu ngân có vẻ mới vào làm, tính tiền hơi luống cuống. Lúc cất đồ vào túi cho bác gái thì bỏ lẫn lộn hết thịt sống với bánh kẹo cùng nhau.
Bác áo hoa nhìn thấy thế, có vẻ hơi cáu, vừa gạt đồ ra khỏi túi vừa phàn nàn.
Cháu làm gì đấy, sao cháu để đồ đạc như này?
Bạn thu ngân mặt mũi tái mét, lắp bắp không biết nói gì.
Anh trai đứng sau cũng hóng giống tui thấy vậy thì nhẹ nhàng bước lên.
Anh ấy nói nhỏ, em lấy thêm cho anh cái túi.
Bạn thu ngân vội vàng lấy túi.
Lấy cho anh hai cái túi nhỏ nữa.
Bạn thu ngân lại lấy thêm túi nhỏ.
Lấy cho anh tờ giấy kia.
Bạn thu ngân rút tờ giấy.
Anh trai vừa bỏ mấy khay thịt tươi vào túi nhỏ, cẩn thận buộc kín lại, vừa hướng dẫn, lần sau em gói thế này nhé, thịt với rau để thế này, đồ dễ vỡ em bọc bằng tờ giấy này.
Sắp xếp xong hết, anh ấy đưa túi cho bác áo hoa, dặn bác ấy kiểm tra lại xem đã được chưa?
Bác áo hoa cười tít mắt, cảm ơn rối rít. Lúc sắp đi còn ngượng nghịu bảo bạn thu ngân, mới làm thì để ý tí nhá, không sao đâu.
Bác áo hoa đi rồi. Bạn thu ngân tò mò hỏi anh trai sao lại biết được mấy cái đó.
Anh làm chuẩn như trưởng ca của em vậy. Bạn bảo thế.
Anh trai cười. Anh xem các em làm nhiều rồi nên biết. Em làm vài hôm quen tay sẽ chuẩn gấp mấy lần anh thôi.
Bạn thu ngân bẽn lẽn cảm ơn.
Một câu chuyện lặt vặt có lẽ sẽ kết thúc bằng việc bạn thu ngân ăn mắng mấy câu, về nhà buồn một chút, còn bác gái cũng không hài lòng lắm.
Nhờ có hành động nhỏ của một người qua đường, cuối cùng ai cũng vui vẻ cả.
St
[/tintuc]
Thêm đánh giá